‘Đông y’ là thuật ngữ được sử dụng song song với ‘Y học cổ truyền’, dùng chỉ nền y học có nguồn gốc Trung Quốc và Việt Nam xưa, để phân biệt với tây y.
Mục lục
1. Đông y (Y học cổ truyền) là gì?
Y học cổ truyền, còn được gọi là Đông y, được sử dụng để chỉ nền y học có nguồn gốc từ Trung Quốc và Nước Ta xưa, dùng để phân biệt với Tây y ( y học tân tiến phương Tây ). Ngành y học cổ truyền Nước Ta đã sống sót hàng trăm năm và đạt được nhiều thành tựu trong phòng ngừa, chữa bệnh bằng thuốc nam, thuốc bắc hay không sử dụng thuốc như châm cứu, xoa bóp, bấm huyệt. Lý luận Đông y dựa trên nền tảng triết học Nước Trung Hoa : Âm Dương, Ngũ Hành. Âm Dương và Ngũ Hành cân đối thì khung hình khỏe mạnh, việc chữa bệnh nhằm mục đích lập lại trạng thái cân đối của những yếu tố, trong khi đó, Tây y dựa trên những kiến thức và kỹ năng về giải phẫu, sinh ký, vi sinh. Bên cạnh thuyết Âm Dương, cơ sở lý luận của Đông y còn gồm có học thuyết Thiên Nhân hợp nhất, học thuyết kinh lạc, bát cương, học thuyết tạng tượng. Y học cổ truyền chuẩn bệnh bằng chiêu thức vọng chẩn ( quan sát bệnh nhân và thực trạng ), văn chẩn ( lắng nghe âm thanh từ thể trạng và tâm sự của bệnh nhân ), vấn chẩn ( hỏi bệnh nhâ và người nhà những điều tương quan ), thiết chẩn ( khám bằng tay và dụng cụ ) để xác lập bệnh trạng. Về điều trị, Y học cổ truyền sử dụng những phương pháp : châm cứu ; thuốc uống hoặc dùng ngoài da, và cả xoa bóp ; vật lý trị liệu. Vậy Y sĩ Y học cổ truyền là người tham gia vào công tác làm việc dự phòng bệnh, phát hiện và giải quyết và xử lý khởi đầu 1 số ít bệnh cấp cứu, tổ chức triển khai quản trị những dịch vụ, những chương trình chăm nom sức khỏe thể chất bằng y học cổ truyền tại hội đồng, tham gia công tác làm việc nghiên cứu và điều tra khoa học Y học cổ truyền …
2. Đông y (Y học cổ truyền) Tiếng Anh là gì?
Y học cổ truyền Tiếng Anh là ” Traditional medicine”.
3. Ngành y học cổ truyền là gì?
Ngành Y học cổ truyền là ngành y tế điều tra và nghiên cứu về y học phương đông dựa trên cơ sở triết học Ngũ hành Âm – Dương cân đối. Trong quy trình giảng dạy, sinh viên của ngành sẽ được huấn luyện và đào tạo kiến thức và kỹ năng nâng cao về Y học cổ truyền như Dược học cổ truyền ( Thực vật Dược, Dược lâm sàng, Chế biến dược liệu, Các giải pháp bào chế dạng thuốc y học cổ truyền ), Dưỡng sinh ( Phương pháp xoa bóp, Phương pháp thực dưỡng ), Châm cứu ( Điện châm, Đầu châm, Thủy châm, Châm tê ), Bệnh học ( Bệnh học tích hợp nội khoa, Bệnh học tích hợp ngoại khoa, Nhi, Nhiễm, Phụ sản và Điều trị học dùng thuốc y học cổ truyền … ) Bên cạnh đó, sinh viên cũng được huấn luyện và đào tạo sâu xa về sử dụng những giải pháp chữa bệnh bằng Y học cổ truyền như thuốc nam, thuốc bắc, châm cứu, bấm huyệt, xoa bóp .. Ngoài ra, sinh viên còn được đào tạo và giảng dạy về Y đức thầy thuốc để phân phối tốt nhu yếu việc làm sau tốt nghiệp.
Y học cổ truyền là ngành Đông y có nguồn gốc xuất phát từ Trung Hoa và Việt Nam. Các thầy thuốc nổi tiếng được xem là bậc tổ của nghề y Việt Nam bao gồm Hải Thượng Lãn Ông và Tuệ Tĩnh. Dựa trên nền tảng của Âm Dương – Ngũ Hành, y học cổ truyền Việt Nam đã hình thành từ rất lâu trước khi nền y học phương Tây xuất hiện.
Xem thêm: Nền tảng ôn tập kiến thức THPT
Từ thời Văn Lang hay Ðại Việt, y học Nước Ta dựa trên nền tảng của sự phối hợp lý luận y học phương Ðông với kinh nghiệm tay nghề chữa bệnh của hội đồng gồm 54 dân tộc bản địa. Thêm vào đó là năng lực hiểu biết, sử dụng những nguồn dược liệu, thảo dược nhiều mẫu mã trong vùng nhiệt đới gió mùa đã tạo ra nền y học cổ truyền Nước Ta. Y học cổ truyền là ngành y học điều tra và nghiên cứu những kỹ năng và kiến thức, kinh nghiệm tay nghề phòng bệnh, chữa bệnh truyền thống cuội nguồn được tăng trưởng, đúc rút qua nhiều thế hệ trong những vương quốc, xã hội khác nhau. Tổ chức Y tế Thế giới ( WHO ) định nghĩa y học cổ truyền là “ tổng hợp của những kỹ năng và kiến thức, kỹ năng và kiến thức và thực hành thực tế dựa trên kim chỉ nan, niềm tin và kinh nghiệm tay nghề địa phương của những nền văn hóa truyền thống khác nhau, dù hoàn toàn có thể lý giải hay không, được sử dụng trong việc duy trì sức khỏe thể chất. như trong phòng ngừa, chẩn đoán, cải tổ hoặc điều trị bệnh sức khỏe thể chất và ý thức “.
Y học cổ truyền là nền móng và nguồn tài nguyên cho y học khoa học. Mỗi vương quốc đều có 1 nền y học cổ truyền riêng. Ở một số ít nước châu Á và châu Phi, có tới 80 % dân số sử dụng dịch vụ y học cổ truyền để chăm nom sức khỏe thể chất khởi đầu của họ. Y học cổ truyền thường bị coi là một hình thức của y học thay thế sửa chữa. Các phe phái thực hành thực tế của ngành này hoàn toàn có thể gồm có y học dân gian châu Âu, Trung Y ( y học của Trung Quốc ), y học cổ truyền Nước Ta, Y học cổ truyền La mã, Y học cổ truyền Hy Lạp, Mayongia địa phương truyền thống lịch sử ( Assam ), y học địa phương truyền thống lịch sử của Assam và phần còn lại của hướng đông bắc Ấn Độ, y học cổ truyền Nước Hàn, y học cổ truyền châu Phi, Ayurveda, Siddha, Unani, Y học Iran cổ đại, Iran ( Ba Tư ), Y học Hồi giáo, Muti và Ifá. Các ngành khoa học điều tra và nghiên cứu trong y học cổ truyền gồm có dược liệu, thảo dược học, chiêu thức điều trị không dùng thuốc, trị liệu bằng tác nhân vật lý, dưỡng sinh, dinh dưỡng, tâm lý học, y học dự trữ, phục sinh tính năng, nắn bó xương khớp ( trật đã ), ethnoménine, ethnobotany và nhân học y tế. Tuy nhiên, WHO chú ý quan tâm rằng “ việc sử dụng thuốc hoặc thực hành thực tế truyền thống lịch sử không tương thích hoàn toàn có thể có tính năng xấu đi hoặc nguy hại ” và ” cần điều tra và nghiên cứu thêm để xác lập tính hiệu suất cao và bảo đảm an toàn ” của 1 số ít giải pháp và cây thuốc được sử dụng bởi những mạng lưới hệ thống y học cổ truyền.
Cuối cùng, WHO đã thực thi kế hoạch 9 năm để “ tương hỗ những vương quốc thành viên trong việc tăng trưởng những chủ trương dữ thế chủ động và thực thi những kế hoạch hành vi nhằm mục đích tăng cường vai trò của y học cổ truyền trong việc giữ cho dân số khỏe mạnh”. Hiện nay, Xu thế nhiều vương quốc đã đưa y học cổ truyền của họ vào mạng lưới hệ thống y tế chính thống, được thực hành thực tế bởi những bác sĩ y khoa, sử dụng cả những giải pháp y khoa phối hợp y học cổ truyền, nhằm mục đích tạo điều kiện kèm theo lan rộng ra y học, tìm những giải pháp điều trị mới, biểu lộ tính độc lập và truyền thống y học của từng vương quốc.
4. Ưu điểm và nhược điểm của y học cổ truyền là gì?
4.1. Ưu điểm của y học cổ truyền
+ Hạn chế tác dụng phụ : Các chiêu thức, nguyên vật liệu y học cổ truyền sử dụng trong việc chẩn đoán và điều trị cho người bệnh thường có tính bảo đảm an toàn rất cao. Các loại thuốc đa phần là những nguyên vật liệu đến từ vạn vật thiên nhiên như quả, hoa, thân cây, rễ cây, lá cây … Nhờ đó sẽ hạn chế được tính năng phụ so với khung hình người bệnh. + Điều trị hiệu suất cao : Y học cổ truyền hoàn toàn có thể giúp mang lại hiệu suất cao cho người bệnh trong việc điều trị bệnh mãn tính, do đặc thù bệnh cần được điều trị lâu bền hơn mà hạn chế tác dụng phụ. Bên cạnh đó, y học cổ truyền không chỉ điều trị được bệnh mà còn giúp bổ trợ dưỡng chất, mang lại tính năng làm đẹp. Điều trị Đông y gồm có giải pháp châm cứu, những thuốc uống hoặc dùng ngoài da, và cả xoa bóp. Phương pháp châm cứu dựa trên mạng lưới hệ thống kinh mạch được miêu tả chi tiết cụ thể với hàng trăm huyệt trên khung hình. Các huyệt và những đường kinh mạch có mối liên hệ với những tạng, phủ trong khung hình, để điều trị những rối loạn ở tạng phủ nào, rối loại kiểu nào thì can thiệp vào những huyệt tương ứng và 1 số ít huyệt khác để tương hỗ nếu thiết yếu.
Điều đặc biệt là hệ thống các huyệt, kinh mạch đó không thể dùng các phương pháp giải phẫu, sinh lý của Tây y để miêu tả được, tuy rằng trong thời đại ngày nay, châm cứu được sử dụng như một phương pháp gây vô cảm (gây tê) trong một số cuộc phẫu thuật (Đông Tây y kết hợp).
4.2. Nhược điểm của y học cổ truyền
– Thời gian công dụng chậm : Các loại thuốc uống trong y học cổ truyền tuy mang lại hiệu suất cao nhưng công dụng thường đến chậm, không nhanh như Tây y. Ngoài ra, quy trình bào chế thuốc thường khá kỳ công và tốn thời hạn. Các loại thuốc trong y học cổ truyền thường có mùi nặng và khá khó uống so với người bệnh chưa quen.
– Nguồn nhân lực y học cổ truyền còn thấp : Bác sĩ y học cổ truyền sau khi học xong phải trải qua một quy trình học hỏi vĩnh viễn, tích góp kinh nghiệm tay nghề, thử nghiệm mới được hành nghề. Hiện nay y học cổ truyền vẫn chưa tăng trưởng nhiều về số lượng cơ sở khám, chữa bệnh cũng như chất lượng nhân viên cấp dưới y tế và hiểu biết của người bệnh. Y học cổ truyền hoàn toàn có thể giúp mang lại hiệu suất cao điều trị bệnh mộ.
Source: https://tuyensinhvanghenghiep.vn
Category: HƯỚNG NGHIỆP